Chỉ còn gió mơn man trên lá biếc Chỉ còn mây mải miết kiếm trời xa Chỉ còn hoa như là đùa với nắng Đã xa vời như là chẳng còn nhau Gió có biết em đã đi đâu Mây có thoảng mùi ngâu trên tóc Bờ mi ơi xin đừng bật khóc Em xa rồi tóc cũng chẳng còn hương Đời có trôi một cách...
Không biết vì sao tôi yêu em ? Vì sao thương nhớ đã bao đêm ? Vì sao nói mãi mà chưa hết ? Nói mãi cho mình yêu nhớ thêm. Có phải mùa xuân trong mắt đen ? Hay là trong tóc tẩm hương đêm ? Hơi thơm em thở, môi em ướt, Nửa nụ hôn đầu anh chả quên... Áo em có phải vườn xuân biếc...